- Giới thiệu về Hang Dơi Mộc Châu, người dân ở đây cho biết, trước đây loài Dơi sinh sống rất nhiều trong hang nên mới có tên gọi như vậy. Còn người dân tộc Thái thì gọi là hang Sa Lai (hang Nước) vì trong lòng núi có mạch nước ngầm chảy quanh năm không cạn.

Dãy núi quanh hang được ví như thân rồng uốn lượn, cảnh sắc trong ngày thay đổi liên tục, trắng ngần lúc ban mai, xanh biếc buổi trưa, rực hồng buổi chiều, tím biếc lúc hoàng hôn. Cửa hang có hình dáng như miệng một con rồng khổng lồ, men theo lối đi 2 bên tựa hai mép rồng, ở giữa là một hòn đá nhô ra như lưỡi rồng, trần hang cao, nền hang bằng phẳng, không gian rộng và thoáng.
- Theo thuyết minh về Hang Dơi Mộc Châu, nơi đây có diện tích khoảng 6.915 m2, là hang động Catxtơ đá vôi điển hình nằm ở độ cao gần 100m so với mặt đất, hang có chiều dài 80m, cao 20m, rộng 25m, kết cấu thành 3 khoang lớn, được ngăn bằng các bức tường thạch nhũ.

* Sự tích Hang Dơi Mộc Châu
Hang gắn liền với truyền thuyết “Cung nhà trời” và “Sự tích Hồ nước”. Tương truyền, có một con rồng ngao du khắp 4 phương trời, khi đi qua vùng đất này thấy phong cảnh đẹp, khí hậu ôn hòa nên chọn làm nơi nghỉ chân, sau đó rồng đã nhả 7 viên ngọc, tạo thành 7 quả núi trong đó có Hang Dơi.

- Biết chuyện, vua Thủy Tề ra lệnh rút hết nước, nhưng hoàng tử quyết ở lại trần gian bên người yêu, và hai người đã biến thành đá, minh chứng cho tình yêu bất tử. Con rùa của vua cũng biến thành đá nằm giữa hồ canh gác cho họ. Tình yêu son sắt đã làm cho vua Thủy tề cảm động, vua đã tạo ra hồ nước nhỏ, ruộng bậc thang và các con vật để tạo dựng cuộc sống mới cho hoàng tử và công chúa.
* Khảo cổ Hang Dơi Mộc Châu
Hang được phát hiện từ năm 1952, lúc này các nhà khảo cổ đã phát hiện một số hiện vật, dấu tích của người Việt cổ. Đến 1992, Bảo tàng Sơn La kết hợp với Viện Khảo cổ học Việt Nam tổ chức thám sát Hang Dơi Mộc Châu.
